
Triển lãm “Chiêm bao ngày”
Thời gian: 2023-10-25
Hà Nội - 113 Hàng Bông, Hoàn Kiếm, Hà Nội
Hội chợ & Triển lãm08 – 25/10/2023
Mai Gallery
113 Hàng Bông, Hoàn Kiếm, Hà Nội
Thông tin từ ban tổ chức:
Chạm vào hội họa Hà Huy Mười, là chạm vào một thế giới siêu thực với những sinh vật lạ lùng, vừa như con người vừa quái dị. Và, là chạm vào một thế giới trừu tượng-vừa mang các sắc thái trữ tình siêu hình vừa mang sắc thái trữ tình thế sự…
Cái thế giới siêu thực với những sinh vật lạ lùng trong hội họa Hà Huy Mười, tức thì, có thể khiến liên tưởng đến một mảng tranh của Francis Bacon (1909-1992), xa hơn, là mảng tranh khắc của Francisco Goya (1746-1828), và xa hơn nữa, là mảng tranh địa ngục của Lucas Cranach the Elder (1472-1553), v.v… Tất cả, là những biểu xuất tượng trưng với những xúc cảm và suy tưởng đau nhói về thực tại và thân phận con người. Không có vấn đề mới cũ, nhại theo hay bắt chước ở đây. Các liên tưởng một phần là quyền hạn của người xem, nhưng quan trọng hơn, bởi đó cũng là thực tế: mọi văn bản nghệ thuật, thực chất, đều là những liên văn bản. Tính chất liên văn bản mở rộng trường liên tưởng-cũng là mở rộng trường nghĩa các tác phẩm nghệ thuật. Giá trị nghệ thuật, ở đây, thể hiện ở tính thống nhất chỉnh thể-cấu trúc-hình tượng-cảm xúc của tác phẩm, biểu hiện sự chân thực trong tư duy nghệ thuật của người nghệ sĩ.
Những bức tranh trừu tượng thập tự của Hà Huy Mười, thoạt trông, như của người khác. Nhưng xem kỹ hơn, hẳn thấy, đó là sự vượt thoát lên bình diện siêu hình những cảm xúc trữ tình thế sự dồn nén trong những bức tranh siêu thực với những sinh vật lạ lùng vừa mới đề cập. Nó như một sự tự hoà giải. Trong những bức tranh này, lấy thập tự làm trung tâm, nhưng không có biểu hiện u ám của tội ác và trừng phạt. Cũng không có biểu hiện uy nghiêm của hi hiến và cứu chuộc. Tất cả, chỉ hiện diện-vừa rõ nét vừa mơ hồ, vừa như cụ thể vừa bất định…-như những bia mộ và như những miếng băng cứu thương cá nhân…
Tôi thích cái tên chung “Chiêm bao ngày” mà Hà Huy Mười đặt cho triển lãm cá nhân lần này. Theo tôi, nó phù hợp với những ám ảnh và suy tưởng anh thể hiện trong tranh…
Trừu tượng thập tự của Ha Huy Muoi. Không có biểu hiện u ám của tội ác và trừng phạt. Cũng không có biểu hiện uy nghiêm của hi hiến và cứu chuộc. Tất cả, chỉ hiện diện-vừa rõ nét vừa mơ hồ, vừa như cụ thể vừa bất định…-như những bia mộ và như những miếng băng cứu thương cá nhân…
Dĩ nhiên, có thể còn có những liên tưởng và suy tưởng khác…!
Thế giới siêu thực với những sinh vật kỳ dị của Ha Huy Muoi. Nó là ám ảnh hay là thực tại trong tâm trí Hà Huy Mười? Phải chăng, mỗi chúng ta, không từng có những ám ảnh hay suy tưởng như vậy? Và liệu, với những ám ảnh hay suy tưởng như vậy, có làm mỗi chúng ta cũng trở nên kỳ dị…?
Nguyễn Hưng